Advertisement

Lời trần tình của một ả điếm - Chap 2

Lời trần tình của một ả điếm 

Chap 2: 30 phút và một người bạn


3 bọn em ngồi đợi tầm 10 phút thì rốt cuộc 3 em đào từ bên ngoài bước vào nhà trong bộ dạng quần áo hở hang và có đeo khẩu trang.

Nhìn sơ qua thì có vẻ em nào cũng ngọt nước, tướng tá cao ráo, da dẻ trắng trẻo, bảo đảm tụi con trai nào nhìn thấy mấy ẻm cũng đều nuốt nước bọt thèm thuồng, và tất nhiên em cũng không ngoại lệ.

Trong 3 em này thì em thấy có 1 bé để tóc mái ngố, nom có vẻ trẻ nhất trong số họ, mặt mũi thì e không dám bình luận vì có thấy mẹ gì đâu mà bình luận.

"Bọn anh theo em lên phòng" (Một nam nhân viên quán mở lời)
"Đi tụi bây, vụi lên, làm chó gì mà run vậy 2 thằng kia" (Ku Vinh cười đá đểu)
"Tao hơi hồi hộp mày à, mà tao chưa có bao" (Thằng Bình mặt mày teo tái nói)
"Haha, thằng này ngốc thế, bao có sẵn rồi, mấy em đó giữ đấy, khỏi lo"
"Ê mà thời gian bao lâu vậy mày" (Em hỏi thằng Vinh chó)
"Cái đó là tuỳ sức lực của mày, mày trâu bò thì ra lâu, còn không thì ra sớm. À mà tao nói thêm cái này nè, ở đây mỗi lần đi được ra 2 lần, bọn bây nhắm được thì cứ thực hiện haha"
"Thôi lên phòng đi"

Đi thang máy lên lầu 3, lúc này em thấy xung quanh là những bóng đèn mờ đỏ trông rất sợ hãi, những tiếng kêu hư hử từ các phòng vọng ra nghe như một động bàng tơ. Bất chợt thì thằng nhân viên đưa mỗi đứa em vào từng phòng rồi bảo: "Anh vào phòng này chờ xíu nha, đào lên bây giờ" 

Ngồi trong phòng với chiếc máy lạnh thổi teo cả trym, thời điểm đó, em không biết tụi thằng Bình và thằng Vinh thế nào, nhưng với em thì cảm thấy rất sợ và hồi hộp. Không biết khi em đào vô rồi mình sẽ xử lý như thế nào đây. 

Hồi trước đây, em cũng đã có đôi ba lần đi mát xa rồi, nhưng nói thật, vào tiệm mát xa em chỉ biết lặng im và nằm bất động cho các em muốn làm gì mình thì làm, chứ em chưa từng hé nhiều lời nói chuyện với mấy em mát xa đó. Thật sự là giờ đây em rất sợ sệt, cảm thấy như mình sắp làm một việc gì vô cùng có lỗi với gia đình, với bạn bè, hên là em chưa có người yêu, không thôi thì có lỗi với người yêu em rồi.

Nằm lim dim mắt suy nghĩ vu vơ thì bất chợt có tiếng chân người bước vào, và CLGT này, một bé gái có khuôn mặt thiên thần đứng trước mặt em, và không quá khó để em có thể nhận ra rằng cô bé này chính là con nhỏ để mái ngố lúc bước vào quán. Bất chợt ẻm nhìn em và nhoẻn miệng cười:

"Anh chờ lâu chưa" (Giọng con gái miền Tây ngọt lịm các bác ạ, em cũng không hiểu vì sao mấy nghề này đa phần toàn con gái miền Tây nhỉ)
"Mới mấy phút thôi em"
"Trông anh hiền quá nhỉ, mới vào đây lần đầu phải hôn" (Ơ đệt, ý nói anh mặt ngu à)
"Hiii, sao em biết hay vậy, anh được thằng bạn dẫn vào đây, thằng đó thì vào đây thường xuyên roài"
"Hihi, bạn anh tên gì, nói ra biết đâu em cũng có quen thì sao"
"Tên Vinh em, trông nó ăn chơi lắm"
"Vinh à, nghe hơi quen quen, em cũng không chắc lắm"
"Chắc có lẽ khách em nhiều quá nên em không nhớ nỗi thôi" (Em xin phép tự gạch vào đầu vì câu nói vô duyên này)
"Anh nói vậy làm em buồn, nghề của em nó khốn nạn lắm anh à, vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn nên em mới theo cái nghề này thôi"
"Anh xin lỗi, ý anh không phải thế"
"Hihi không sao anh, giờ anh sẵn sàng chưa" (Nàng vừa nói vừa lôi trong túi ra chiếc bao, bao gì thì có lẽ ai cũng biết rồi nhỉ)
"Em với anh tâm sự thêm chút nữa đi, em làm gấp quá anh sợ nè"
"Anh nhát gái quá ta, thế anh có bạn gái chưa"
"Híc, anh làm gì có bạn gái, anh FA từ đó giờ em à"
"FA là gì vậy anh, em hông biết" (Tội nghiệp ẻm, chắc không có thời gian lên mạng nên không biết từ này)
"FA có nghĩa là mãi mãi cô đơn, nói toẹt ra là ế đó em"
"Hihi, gớm, anh bao nhiêu tuổi mà đã lo xa mấy vụ này rồi"

Lúc này, cảm giác run sợ như khoảng thời gian mới bước vào quán của em đã dần tan biến, thay vào đó là một bầu không khí hết sức vui vẻ và thoải mái.

"Anh vừa đủ tuổi lấy vợ và sinh con thoai"
"Gớm hông, thế khi nào anh mới chịu kiếm vợ"
"Hiii, khi nào có người ưng anh thì anh mới cưới chứ, giờ anh FA thì cưới vào mắt à"
"Mà em hỏi thật nè, trước giờ anh đi chơi gái mấy lần rồi"
"Lạy hồn, em hỏi một câu làm anh sợ luôn, làm như anh ăn chơi dữ lắm"
"Vậy chứ mấy lần, hông đánh trống lãng nhoa"
"Đây là lần đầu thoai, mấy lần trước anh chỉ đi mat xa thui, tại bị bạn bè rủ rê dữ quá"
"Gớm cái anh này, hiền quá heng, vậy hoá ra hôm nay em là người đầu tiên của anh à, vinh hạnh dữ heng"
"Em chọc anh hoài"
"Thôi trễ rồi, anh cởi quần ra nhanh đi, bọn em còn có khách đợi"

Thời điểm này, nàng đã rủ bỏ hết bộ quần áo trên người nàng, để lộ ra một thân thể trắng muốt với những số đo cực chuẩn, thật sự là em cảm thấy hết chịu nỗi trước hình ảnh này. Ấy thế mà em vẫn có cảm giác sợ sệt một cái gì đó, tự nhiên em thấy thương cho số phận của nàng, một cô gái xinh đẹp, nói chuyện có duyên như thế này mà phải đi làm cái nghề này, rồi mai này khi thân xác đã tàn úa, thì cuộc đời của nàng sẽ trôi về đâu.

Biết bao câu hỏi xuất hiện trong đầu em lúc đó, và cuối cùng em đưa ra một quyết định mà có lẽ bị cho là "hơi khác người".

"Mà em nè, em tên gì vậy, anh muốn biết tên em"
"Em tên Huệ anh, tên hơi sến chút hì hì"
"Đâu có, anh thấy tên em đẹp lắm chứ, giống với mấy cái tên của con gái hồi xưa"
"Giờ anh cảm thấy hơi mệt nên anh chỉ muốn em mát xa cho anh thôi, còn cái vụ kia thì anh xin khất"
"Anh chê em à"
"Đâu có, em đẹp thế kia ai mà chịu nỗi, nhưng giờ anh mới nhậu về, cũng hơi xỉn rồi nên chỉ muốn mát xa cho tỉnh người lại thôi"
"Vậy là anh quyết định rồi nhé, đừng có hối hận nha hihi"
"Ok baby"

Thời gian tiếp diễn sau đó chắc có lẽ nhiều người đi mat xa rồi có thể hình dung ra được, em xin phép không nhắc đến để tránh gây tò mò cho các em trai nhỏ tuổi.

Sau tầm 30 phút "chinh chiến" và trò chuyện với nàng thì bọn em cũng chào tạm biệt quán và ra về. Trước đó em đã có được số điện thoại của pé Huệ. Đối với em, nàng là một cô gái tốt và không có lý do gì mà em lại từ chối kết bạn với nàng, để rồi sau đó cuốn hút vào cuộc sống tăm tối của nàng...